满庭芳·麦陇如云

麦陇如云,清风吹破,夜来疏雨才晴。满川烟草,残照落微明。缥渺危栏曲槛,遥天尽、日脚初平。青林外,参差暝霭,萦带远山横。孤城。春雨过,绿阴是处,时有莺声。问落絮游丝,毕竟何成。信步苍苔绕遍,真堪付、闲客闲行。微吟罢,重回皓首,江海渺遗情。

注音版

mǎn tíng fāng mài lǒng rú yún满庭芳·麦陇如云sòng dài宋代yè mèng dé叶梦得
mài lǒng rú yún.麦陇如云。qīng fēng chuī pò.清风吹破。yè lái shū yǔ cái qíng.夜来疏雨才晴。mǎn chuān yān cǎo.满川烟草。cán zhào luò wēi míng.残照落微明。piǎo miǎo wēi lán qū kǎn.缥渺危栏曲槛。yáo tiān jǐn rì jiǎo chū píng.遥天尽、日脚初平。qīng lín wài.青林外。cēn cī míng ǎi.参差暝霭。yíng dài yuǎn shān héng.萦带远山横。gū chéng.孤城。chūn yǔ guò.春雨过。lǜ yīn shì chù.绿阴是处。shí yǒu yīng shēng.时有莺声。wèn luò xù yóu sī.问落絮游丝。bì jìng hé chéng.毕竟何成。xìn bù cāng tái rào biàn.信步苍苔绕遍。zhēn kān fù xián kè xián xíng.真堪付、闲客闲行。wēi yín bà.微吟罢。chóng huí hào shǒu.重回皓首。jiāng hǎi miǎo yí qíng.江海渺遗情。

^回到顶部^