高阳台 落梅
缟月啼香,青禽警瘦,遗环与恨俱飘。雪没鞋痕,何人为扫溪桥。
东风欲避层台远,禦风归、第一春销。恼相思、枝北枝南,冷梦迢迢。
山空记得吟疏影,拾参差片脑,自裹冰绡。湖水无声,流残旧怨新娇。
馀酸已在浓阴里,怕重屏、半萼难描。更堪他、消息经年,雨暮烟朝。
注音版
gāo yáng tái luò méi高阳台 落梅qīng dài清代lì è厉鹗
缟月啼香。青禽警瘦。遗环与恨俱飘。雪没鞋痕。何人为扫溪桥。东风欲避层台远。禦风归、第一春销。恼相思、枝北枝南。冷梦迢迢。山空记得吟疏影。拾参差片脑。自裹冰绡。湖水无声。流残旧怨新娇。馀酸已在浓阴里。怕重屏、半萼难描。更堪他、消息经年。雨暮烟朝。
^回到顶部^